Hôm nay 120
Hôm qua 113
Tuần này 566
Tháng này 3679
Tất cả 14035



Bệnh án xưa

Người Thợ Già Trị Bệnh 8

Tác giả: TRẦN NAM HOÀN

Ngày Đăng: 25 : 10 : 2012

ÔNG CỤ GIÀ CHẢY NƯỚC MŨI HÀNG NĂM (TỴ UYÊN)

(1928 – Mậu Thìn)

            Cụ Lê Thế Thạch (thân phụ tôi), người trọ ở làng Lác Môn Trại, làm thầy thuốc, tên hiệu Dịch Ninh Cương. Dân làng mấy phủ huyện ấy gọi người là cụ Điều Huệ. Hưởng thọ 86 tuổi (1857-1942).

            Người vóc dáng cao cao, gân sức cứng mạnh, tính tình khiêm nhẫn, độ lượng khoan hòa và bình thản mà trang nghiêm. Cư xử ẩm thực điều độ, không rượu chè cà phê, thuốc lá, không bạn bè bài bạc chơi bời. Từ trẻ đến già chỉ ngày đêm cần cù bạn với đèn sách. Nho học uyên thâm, y lý tinh thông. Một nhà nho y thời bấy giờ. Thật vậy, tôi không dám tự đề cao.

            Bệnh chứng: Mùa hè năm ấy, người 72 tuổi, mắc bệnh chảy nước mũi, trong người không nóng lạnh, không nhức đầu, không nóng mũi, không ngứa trong mũi, không ho đàm, không hắt hơi khạc nhổ, cũng không đau lưng lạnh chân. Kể từ trước cũng không mắc bệnh gì khác, vẫn ăn ngủ làm việc như thường.

            Nước mũi trong cứ chảy ra ròng ròng, hết ngày nọ qua ngày kia, một ngày mấy khăn lau, hàng tháng không khỏi.

            Qua tháng này sang tháng khác, điều trị không khỏi, cứ như vậy kéo dài hàng năm, sang chảy nước mũi trong, chiều chảy mũi đặc, sau có mùi hôi, sức người bấy giờ có giảm đôi chút.

            Điều trị: Lúc đầu cho thấy là cụ tôi trong mười mấy năm làm thầy thuốn ở vùng ấy, bất kỳ ngày mưa hay ngày nắng, trời nóng hay trời lạnh, cứ 5 giờ sáng đã dậy đi thăm lại bệnh cho những người đang uống thuốc (đi bộ, đồng quê không có xe) xa cũng như gần, nghèo cũng như giàu, đều đi thăm cho tất cả. Đến 9-10 giờ mới về ăn sáng và cắt thuốc cho mọi người.

            Vì thế mà sương gió thấm vào đầu óc, gặp nhiệt độ trong người bốc lên hấp hơi hóa ra nước chảy xuống mũi. Đã uống những loại thăng dương tán hàn như Tía tô, Phòng phong, Kinh  giới, Bạc hà, Tế tân, Xuyên khung, Cao bản và Bạch chỉ… hàng mấy cân không khỏi.

            – Hay là phế nhiệt, đởm nhiệt chăng?

            – Đã uống thanh phế, lương đởm hàng tháng không khỏi.

            – Hay là cảm nhiễm đã lâu, bây giờ già yếu đương hư,  không thu liễm được chăng?

            Đã uống Lục quân tử thang, Bổ trung ích khí hàng mấy chục thang cũng không khỏi.

            – Hay là âm tinh suy hư mà dương hỏa bốc lên chăng?

            Đã uống Lục vị thang, cả Bát vị Xa tiền, Ngưu tất để dẫn xuống cũng không khỏi, lại đã làm nhiều thuốc sát trùng nhét mũi cũng không khỏi, vả chăng không đau, không đỏ, không ngứa thì làm gì có trùng.

            Sau cùng uống “Cao” là khỏi

            Phương thuốc: Cao Ban Long (Lộc Giác Cao)

            Cao Ban long cắt nhỏ hòa vào cháo nóng mà ăn.

            Cao Ban long 5 đồng cân.

            Cháo gạo tẻ, nấu lỏng, nóng sôi, một bát hạng trung.

            Bỏ cao vào cháo khuấy cho tan đều rồi ăn, hay là khi nào thích đường thêm đường, thích muối thêm muối, thích nước mắm thêm nước mắm, thích thịt lợn kho cho thêm thịt lợn kho. Nghĩa là cần ăn cao, ngoài ra tùy sở thích và tùy phương tiện.

            Nếu khi nào lỡ mà sức nóng của cháo không đủ để đánh tan được cao thì bắp lên bếp đun cách thủy cho cao tan hết sẽ ăn. Nhớ rằng đừng ăn cháo nguội.

            Sáng sớm ăn một bát hay tối có thể ăn một bát nữa thì càng tốt.

            Ăn như vậy, buổi sáng đã thấy có phần bớt. Một tháng khỏi hẳn. Sau cứ như vậy, ăn thêm vài tháng nữa, bệnh không tái phát mà còn tăng thọ.

            Suy xét: Bệnh này nước mũi kéo dài hàng năm này uống cao Ban long mà khỏi, bởi Ban long là chất bổ âm tinh, rất mau, rất bền.

            Vậy thì bệnh này bởi âm tinh ở thận thiếu và nóng thì dương hỏa bốc lên sinh ra, cho nên uống Ban long mau khỏi.

            Nhưng tại sao đã uống Lục vị hàng tháng mà không khỏi? Lục vị không phải thuốc bổ âm tinh sao?

            Thiết nghĩ, Lục vị đúng là thuốc bổ âm tinh, nhưng Lục vị là chất thảo mộc vô tình không bằng Ban long là chất động vật hữu tình lại có chất keo uống dến đâu gắn chặt đến đấy cho nên mau khỏi.

            Xin độc giả thẩm định.